~o0o~Love manga~o0o~
Chào mừng bạn đến với Love Manga [LMF] ^^
Cùng đăng nhập để trò chuyện với các thành viên khác về cuốn manga mà bạn thích nhé ^^
Các khách viếng thăm sẽ có nhiều thiệt thòi đấy Rin à! Len thích Rin! (Chap 11) 955752
~o0o~Love manga~o0o~
Chào mừng bạn đến với Love Manga [LMF] ^^
Cùng đăng nhập để trò chuyện với các thành viên khác về cuốn manga mà bạn thích nhé ^^
Các khách viếng thăm sẽ có nhiều thiệt thòi đấy Rin à! Len thích Rin! (Chap 11) 955752

Đăng nhập - Đăng kí


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Rin à! Len thích Rin! (Chap 11) Empty Rin à! Len thích Rin! (Chap 11) Fri Apr 10, 2015 5:55 pm

Sakai Kayoko

Sakai Kayoko
Cấp 1
Cấp 1
Rin POV

Cái gì? Kaito? Có thật những lời Lenka vừa nói là sự thật không? Kaito tiếp cận tôi, chỉ để chia rẽ tôi và Len thôi sao, và tất cả mọi chuyện này dều do Lenka sắp đặt? Vậy không lẽ… lần Miku định nói chuyện về Kaito với tôi, là vì chuyện này sao? Tôi thật là ngôc, không chịu lắng nghe Miku lúc đó. Tôi chạy vụt khỏi chỗ đó, vội vã đến phòng trang điểm của cô dâu. Mở cửa ra. Bên trong không có ai cả.

- Miku? – Tôi gọi.

Tôi nhìn khắp phòng. Không thấy Miku đâu cả. Cô ấy qua phòng Len chăng? Tôi liền đến phòng của Len. Cậu ấy đang ngồi im lặng, bên cạnh Len là Kaito. Vừa nhìn thấy tôi, Kaito mỉm cười thân thiện.

- Rin, cậu…

*BỐP*
Tôi tát mạnh vào mặt Kaito. Đồ giả tạo! Đồ tồi tệ!
Len ngạc nhiên. Cậu mở to mắt nhìn tôi. Kaito cũng vậy, cậu ta mấp máy:

- Rin, cậu làm sao vậy? Sao lại…

Tôi ngoảnh mặt, không thèm nghe lời cậu ta nói. Tôi quay sang nhìn Len.

- Len, Miku không tới đây sao?

Len lắc đầu. Cậu hỏi Miku không có trong phòng kia sao. Tôi lắc đầu. Rốt cuộc Miku đã đi đâu chứ?

Tác giả POV
Gumi vẫn đang đứng chôn chân trước cửa phòng vệ sinh. Cô nghe thấy tiếng xả nước rửa tay, có lẽ Lenka sắp sửa ra ngoài rồi. Gumi liền đẩy cửa bước vào. Cô im lặng, bước đến gần Lenka, mỉm cười:

- Hồi nãy cậu nói chuyện với ai thế? – Gumi giả vờ - Bạn trai cậu sao, nghe có vẻ

thân thiện lắm.

Lenka giật mình, cô nhìn trừng trừng vào nét mặt của Gumi, lo lắng không biếu liệu Gumi có nghe những điều Lenka vừa nói qua điện thoại với Kaito lúc nãy hay không. Lenka cứ lắp bắp, không biết nên nói thế nào. Nhận thấy sự lúng túng của Lenka, Gumi kề sát môi vào tai Lenka, thì thào:

- Yên tâm đi, Lenka… Tớ sẽ không nói cho ai biết cậu thông đồng với Kaito để chia

rẽ Rin và Len đâu
Lenka liền nghiêng người, tránh khỏi lời nói của Gumi. Gumi cười tươi, rồi quay người đi khỏi toa-lét. Trước khi đi, cô nói thêm một lời với em gái Len:

- À… Dặn trước cho cậu nhé. Tớ sẽ không nói cho ai biết cậu và Kaito đã làm

những điều gì – Gumi dừng lại một chút, rồi nói tiếp – Còn Rin-chan có nói với ai đó

không, thì tớ không biết đâu nhé! – Gumi cười thân thiện.

Gumi cười khúc khích, rồi quay đi. Lenka đứng chôn chân một chỗ, gương mặt cô tái mét, tối sầm. “Nếu Rin nói với Len thì sao? Len có coi mình là em gái nữa không?” Lenka vội chạy bổ khỏi toa lét, dáo dác tìm Rin. Đi ngang qua cửa sổ ở hành lang, cô thấy dáng cô gái nào đó khá giống Miku đang ở sau vườn, trông có vẻ khá vội vã, cũng mái tóc xanh biển rất dày và bộ váy cưới màu trắng. Nhưng Lenka vội bỏ suy nghĩ đó ra khỏi đầu. Sao Miku lại ở đó được? Chị ấy đang chuẩn bị cho lễ kết hôn kia mà. Lenka liền bỏ qua, lại tiếp tục dáo dác tìm Rin.

Lenka mở cửa phòng của Len, sau khi không thấy ai trong phòng trang điểm của Miku cả. Rin cũng đang ở trong đó. Rin thấy Lenka bước vào, cô lặng lẽ nhìn Lenka, khiến Lenka sợ hãi, và đột nhiên cảm thấy lạnh nổi da gà. Lenka rụt rè, không biết có nên vào trong làm gì không. Cô liếc sang Kaito đang đứng đơ một chỗ, Kaito liền nhìn Rin một cái rồi liếc sang Lenka, vẻ mặt lộ rõ vẻ lo lắng. “Rin đã nói tất cả mọi chuyện rồi sao?” – Lenka nghĩ. Len cất tiếng:

- Lenka, em vào đây có gì không vậy?

- À, em… em… - Lenka ấp úng.

Len nhìn Lenka vẻ khó hiểu. Rin liền cười cười:

- Len à, Lenka có lẽ đến tìm Kaito đấy – Rin tiến đến gần Kaito, đưa tay đẩy cậu ta về phía Lenka. Trông Rin đẩy có vẻ nhẹ nhàng thân thiện thôi nhưng thực sự thì cú đẩy của Rin rất thô bạo, làm Kaito hơi mất đà, chúi về phía trước – Kaito, đi với Lenka đi!

Lenka và Kaito nhìn nhau bối rối, sợ sệt. Rin tiến đến, đóng sầm cửa và bấm khóa. Cô quay lại nhìn Len đang ngạc nhiên

- Lenka và Kaito quen nhau, từ lâu rồi

Len thấy thái độ của Rin có vẻ lạ, cậu không hỏi gì thêm nữa. Len nhìn Rin, cậu sắp phải cưới Miku rồi, chỉ có thể thầm nhìn Rin thôi, và không thể ở cạnh Rin nữa. Rin cũng cảm nhận được nỗi buồn của Len, và cô cũng buồn như cậu ấy, có khi còn buồn hơn nữa cơ. Len cầm lấy tay Rin, kéo cô lại gần và vươn người lên hôn vào môi Rin. Nước mắt Rin chảy dài trên trên gò má. Len dùng một tay ôm chặt Rin, tay kia khẽ đưa lên má lau nước mắt cho cô. Có lẽ… đây là lần cuối cùng Len hôn cô rồi… Nghĩ đến đây, lúc Len định buông khỏi Rin, Rin mạnh dạn tiến người và lại hôn Len thêm nữa. Cô không muốn khoảnh khắc này biến mất mãi mãi đâu. Len cũng ngạc nhiên bởi sự mạnh bạo của Rin, bởi từ trước đến giờ chỉ có cậu chủ động hôn Rin mà thôi. Len cũng không muốn bỏ lỡ cơ hội này, Len hôn Rin mạnh hơn, nhẹ nhàng đưa lưỡi chạm vào môi Rin. Rin hơi giật mình, nhưng cô vẫn im lặng chấp nhận, bởi biết đâu, sau này cô và Len sẽ không bao giờ làm điều này với nhau được nữa?

Rin buông Len ra. Mặt cả hai đều đỏ bừng. Rin cúi đầu, lí nhí mấy câu gì đó nghe không rõ. Rồi, dường như không chịu nổi điều gì sắp xảy ra, Rin định bỏ chạy khỏi phòng. Len tiến tới và quàng tay ôm chặt lấy Rin từ phía sau.

- Rin này… - Len thì thầm vào tai Rin – Tớ xin lỗi… tới thật ngốc.
Mắt Rin hơi hoen đỏ. Cô muốn nói điều này với Len, cô nghĩ là Len cũng biết điều này từ lâu rồi, nhưng Rin chưa trực tiếp cho nói Len nghe bao giờ cả.

- Len à, thực sự thì… Rin…

Đúng lúc đó có tiếng gõ cửa rất mạnh ở bên ngoài. Rin vội vùng khỏi vòng tay Len, Len liền chạy ra mở cửa.

- Len à, con có thấy Miku con gái bác đâu không? – Là mẹ của Miku, đang giàn dụa nước mắt – Không thấy Miku ở đâu cả, bác đã tìm khắp nơi rồi…

- Miku không có ở đây ạ? – Len sửng sốt, quay sang nhìn Rin.

- Lúc nãy tớ đi vệ sinh… đến khi quay về thì không thấy Miku đâu nữa…

Đúng lúc đó, Gumi hớt hải chạy đến, cô thở hồng hộc, chìa cho mọi người một tờ giấy.

- Lúc nãy… tớ… - Gumi thở mạnh – thấy cái này.. .trong phòng...

Tất cả mọi người xúm lại. Là nét chữ của Miku. Trong đó chỉ có một dòng chứ rất ngắn gọn

Con sẽ không kết hôn với Len. Chừng nào ba mẹ đồng ý hủy bỏ lễ kết hôn này, con mới quay về.

Hai bên gia đình của Len và Miku đều sửng sốt. Họ đâu biết là Miku bức xúc đến độ này. Họ thở dài nhìn nhau. Nhưng rốt cuộc thì Miku đang ở đâu? Ở Nhật Bản này, Miku chỉ quen mỗi gia đình Len, và…

Như nghĩ ra điều gì đó, Rin vội vàng chạy khỏi căn biệt thự sang trọng của nhà Len, cô chạy thật nhanh về nhà. Ngoài Len ra, hình như Miku chỉ quen mỗi gia đình của Rin nữa mà thôi. Vội vàng bước vào nhà, Rin thấy mẹ cô đang lúi húi pha trà, làm bánh. Rin vội hỏi xem có ai vào nhà mình không, mẹ của Rin cười:

- Có cô bé rất xinh mặc váy cưới đó con, bạn con sao? Cô bé đó đang ở trên phòng con đấy.

Rin chạy thật nhanh lên cầu thang, bước 3 bậc một lúc. Mở cửa phòng, Miku đang ở trong đó. Rin chào đến, ôm chặt lấy Miku.

- Miku, cậu làm người ta lo lắng quá đấy!

- Tớ xin lỗi … - Miku cười buồn – Nhưng nếu không làm thế này, Rin sẽ tổn thương, mà tớ không muốn làm vậy với người bạn thân nhất của tớ đâu.

Rin cảm động vô cùng. Hai người nhìn nhau mỉm cười. Nhớ ra một điều, Miku liền nói với Rin.

- Rin-chan, thực ra Kaito…

Rin vội đưa tay lên dặt trên môi Miku, suỵt nhẹ. Rin gật đầu. Ý cô là cô đã biết tấ cả mọi chuyện rồi.

- Cậu không buồn chứ? – Miku thẽ thọt hỏi.
- Không đâu! Người tớ thích là Len kia mà. – Rin nhìn Miku – Có lẽ… người buồn…là cậu chứ…?

Miku mỉm cười. Đúng thật là cô buồn. Kaito là người đầu tiên cô thích mà. Nhưng thực sự khi biết rõ sự thật về Kaito, Miku cũng chỉ hơi chạnh lòng mà thôi. Có lẽ…. cảm giác đối với Kaito của Miku chỉ là thoáng qua thôi. Đúng lúc đó thì có điện thoại. Là Len gọi.

- Rin à, gia đình tớ và Miku đã đồng ý hủy bỏ lễ kết hôn này rồi! – Len nói ngay khi Rin vừa nhấc máy – Nhà Hatsune không muốn ép buộc con gái mình đến độ con gái phải bỏ khỏi lễ kết hôn nữa, tuyệt quá Rin ha! – Len xúc động – Nhưng cậu đang ở đâu vậy? Đến đây ngay đi!

Nói rồi Len cúp máy. Rin quay sang nhìn Miku, cười thật tươi. Miku dường như hiểu ý Rin đang nói gì, cô cũng cười với Rin. Rồi hai người họ cùng đến biệt thự của Len, nơi mà mới khoảng 1 giờ trước còn đang định tổ chức hôn lễ của Len và Miku.

- Miku…… - Ba mẹ của Miku vội chạy đến ôm chầm lấy Miku khi thấy con gái họ xuất hiện cùng Rin.

Len đứng từ xa, nhìn Rin cười thật tươi. Rồi cậu tiến đến, nắm lấy tay Rin, và nói với tất cả mọi người đang có mặt tại nhà cậu lúc đó, bao gồm cả bố mẹ cậu.

- Tất cả mọi người… - Len nói thật to – Và thưa ba mẹ… Người con thích là cô gái này, và người con muốn cưới, dù là bây giờ hay sau này, cũng chỉ có mình cô ấy mà thôi.

Rin ngượng đỏ cả mặt. Cô định chạy ra chỗ khác vì xấu hổ, nhưng Len đã giữ cô rất chặt, muốn chạy đi cũng không được. Rin nhìn xuống. Ở bên dưới, Gumi, Miku và cả các bạn cùng lớp của cô và Len, đều nhìn cô, ánh mắt lộ rõ vẻ vui mừng.

- E hèm… - Bố mẹ của Len từ từ tiến đến gần – Nếu đó là đều con muốn thì… nhân lúc có đầy đủ mọi người ở đây, chi bằng ta tổ chức lễ đính hôn luôn đi!

Miku cũng tiến đến, nắm lấy tay Rin

- Nè, lễ đính hôn mà ăn mặc vầy là không xong đâu nha! Đi nào Rin, vào thay đồ thôi!

Rin ấp úng. Nhưng còn bố mẹ cô… Miku hiểu ý, nháy mắt

- Yên tâm đi, tớ gọi điện cho bố mẹ cậu rồi. Nghe giọng mẹ cậu có vẻ hào hứng lắm í! Có lẽ bây giờ họ đang trên đường đến đây đấy!

Rin mỉm cười hạnh phúc. Sau một thời gian hì hụi để người ta trang điểm và tròng bộ váy vào, lúc Rin bước ra, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn Rin, im lặng. Len cũng gần như đơ người ra trước vẻ đẹp của Rin. Trông Rin thực sự như một thiên thần vậy. Bộ váy xòe dài hơn đầu gối bằng vải voan nhiều tầng, trắng muốt. Đôi giày búp bê nhỏ nhắn, mềm mại. Mái tóc đươc chải thẳng và xõa tự nhiên, cài thêm chiếc cài có đính thêm chiếc nơ trắng nhỏ nhắn, trông Rin lại càng xinh hơn.

- Ohhh… Cô bé, thật sự trông em đẹp lắm đấy, nhưng đẹp thế nào mà cứ bùng tiết để trốn vào phòng y tế thì…

Rin giật mình, nhìn lên. Là thầy Gakupo. Thầy ấy hôm nay không đeo kính, mái tóc tím dài được buộc cao lên và mặc vest đen. Trông thầy hôm nay không có vẻ “sát thủ” như ngày thường ở trường nữa, mà lại bảnh bao lên thấy rõ. Miku lè lưỡi:
- Xì, học sinh trốn vào phòng y tế là thường, chú ơi!

Thày Gakupo thoáng sững lại, phản pháo

- Này, tôi mới 22 tuổi thôi, chú cái nỗi gì!

Rin phì cười. Hai người họ - Miku và thầy Gakupo… ừm… biết đâu… có thể trở thành một cặp không nhỉ? – Rin hi vọng

Rin để Miku và Gakupo bàn tán về tuổi tác này nọ. Cũng đúng thôi, nhìn thầy Gakupo chẳng ai nghĩ là thầy ấy mới 22 tuổi cả. Rin tự mình tiến đến chỗ Len đang đứng, cô thấy bố mẹ cô đang mắt lấp lánh nhìn Rin từng bước cho đến khi Rin đến bên cạnh Len. Len cười thật tươi, nắm lấy tay Rin. Rồi cậu hôn nhẹ lên má cô, trước mặt tất cả mọi người làm Rin đỏ bừng mặt vì xấu hổ. Len phì cười, Rin đúng là rất dễ thương mà.

- Hey! Len! Cá cược thành công to lớn dữ ha! Chúc mừng – Mấy thằng bạn của Len hú huýt bên dưới.

Rin nhìn Len khó hiểu:

- Len, cá cược gì vậy?

- Đừng bận tâm, Rin à. Chỉ là trò đùa ngốc xít thôi mà – Len cười – Nhưng nhờ vậy.. tớ mới được quen cậu, để bây giờ vui vẻ và hạnh phúc thế này.

Rin cũng cười theo Len. Đúng rồi, dù có là cá cược chuyện gì đi nữa.. thì quan trọng là, bây giờ cô và Len có thể ở cạnh nhau.

Len im lặng nhìn Rin đang cười rất tươi với tất cả mọi người ở dưới. Cậu tiến đến gần, thì thầm vào tai Rin.

- Rin à… Len thích Rin…

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất

Junalone coppyright @ 2011-2012